
Chị Cải nhìn tôi cười. Tôi hất hàm: “Ê, Dong dỏng, lạ lắm sao?”. Thon thả giật bắn người: “Không, à, lạ chị ạ”. “Có gì đâu. Đưa tao tiền. Tao sẽ tìm cho một cái mới nguyên, một bản thân mày, tha đại dương rờ. Mà mày có tiền không đấy?”. “Dạ, em không có”. “Ừ, không có. Mày về ăn bám nhà tao. Cha mẹ tao phải chia phần ăn của tao cho mày. Mày nhân thức không?”. “Dạ, có” - Thằng bé lắp bắp lùi lại một bước, mắt rơm rớm.
Xem nhiều hơn: váy ngủ xuyên thấu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét