Tuần trước, các tàu cao tốc thuộc đội ngũ vệ đao binh mạng Hồi giáo Iran - một loại lực lượng dân binh Hồi giáo được chính phủ phê phê chuẩn - đã phá rối bốn tàu tuần tra Mỹ trên vùng Vịnh Ba Tư phổ thông lần. Liệu Mỹ có đứng nhìn Iran quậy phá lực lượng của bản thân mình?
![]() |
Hải quân Mỹ sẽ không để Iran nô giỡn lâu. Ảnh: NAVY |
Những sự việc này, khi mà bao tay, có thể dẫn đến một hoàn thành đổ máu. Dĩ nhiên, những việc này đã cung cấp một cái nhìn bao quát về loại nguyên tắc mà Tehran có thể sử dụng để tăng nhanh hiệu lực về khả năng hủy hoại trong một trận chiến tranh.
Hỏa lực của vũ khí Mỹ lớn hơn phổ biến và tinh vi hơn đa dạng so với khí tài của Iran. Quân đội Iran trong rộng rãi thập kỷ, đã mài dũa cái gọi là "chiến thuật bè lũ " để có thể khiến cho giảm ưu thế công nghệ Mỹ.
Thay vì cố gắng để cạnh tranh với Hoa Kỳ về kĩ nghệ cho tranh bị quân sự, Iran triển khai số lượng lớn các hệ thống tương đối "không" tinh vi trên lục địa, trên đại dương và trên không . Ý tưởng là dùng số lượng để áp đảo hàng ngũ Mỹ: "Một con ong đơn lẻ chỉ có thể là một mối phiền toái cho con người nhưng một đồng đội ong thì đã được chứng minh có thể gây chết người".
Hải quân Mỹ đã bị "ngợp" về cuộc gặp với các tàu cao tốc Tempest. "Hiện trạng này cho thấy một nguy cơ ngày càng tăng đáng kể các va chạm, và các tàu của Iran khước từ để chuyển động một phương pháp an ninh theo quy tắc hàng hải quốc tế, mặc dầu đã chiếm được các đòi hỏi và cảnh báo qua radio, và cả những cảnh báo hình ảnh và âm thanh trong khoảng cả nhị tàu Mỹ", Commander Bill Urban, phát ngôn viên Hạm đội thứ năm của Mỹ cho biết.
Đây không phải là lần đầu tiên tàu cao tốc của Iran đã đụng độ - hoặc gần như đụng độ - với tàu Mỹ. Trong 04 tuần Bảy, năm tàu của Iran tiếp xúc trong khuôn khổ chưa đến 500m vòng vèo các tàu tấn công đổ bộ USS New Orleans. Ngày 15 bốn tuần 8, tàu Iran phóng hoả tiễn khi mà tiến hành các bài tập chỉ cách vài dặm từ nhị chiếc tàu của Hoa Kỳ gần đó. Trong năm 2015, lực lượng Cảnh vệ Cách mạng đã nói về một tàu tiêu chí lớn của Tehran đã được xây dựng để A dua một tàu phi trường của Hoa Kỳ.
Những sự cố gần giống cũng đã từng xảy ra thường xuyên trong nhiều thập kỷ, và đó là tiêu biểu cho cơ chế khiêu khích chính của Iran ở vùng Vịnh Ba Tư. Đội ngũ vệ kháng chiến mạng Hồi giáo còn dùng chiến thuật "bè bạn" ở trên không và trên mặt đất.
Nhóm máy bay loại nhỏ tuổi, bay bay thấp dường như hy vọng có thể áp đảo hệ thống phòng thủ của đối phương.
Chiến thuật đó bổ sung cho sự lạc hậu về công nghiệp trong quân đội chính của Iran. Hải quân Iran, không nên lầm lẫn với hải quân của đội ngũ vệ binh, phải nỗ lực duy trì và thích nghi với những khí tài ít ỏi của chính mình, thiếu các chiến hạm, hoả tiễn,vũ trang lớn. Các tàu này không thường xuyên được khai triển tới vùng đại dương xa, trong những năm mới đây gần như chỉ được "tung hô" tại các Hoa Phượng đỏ của Syria và Trung Quốc.
Tàu tuần dương của hải quân dịch vụ chức năng cốt yếu là ngoại giao. Trong một nghĩa nào đó, hải quân là cảnh sát "tốt" của Iran trong các giao dịch trên biển với các nước khác. Nhóm vệ binh lửa mạng Hồi Giáo, khi mà đó, đóng vai cảnh sát "xấu", sẽ được cử đến Vịnh Ba Tư nhằm giữ địch thủ của Tehran mất cân bằng.
Hoa Kỳ dường như đã chỉ "đứng nhìn" khi đối mặt với sự phá quấy hải quân của vệ binh cách mạng Iran. Trong lịch sử, Hải quân Hoa Kỳ đã được huấn luyện và thiết bị nhóm cho cuộc chiến với nhóm hải quân khác cũng có tranh bị tương đương và đang hoạt động trên các tàu chiến lớn. Vũ trang chính của hải quân Mỹ cho các cuộc chiến tương tự là các loại vũ khí có hỏa lực cực mạnh, là những hoả tiễn hành trình triệu đô, tất nhiên phần nhiều các tàu của Mỹ chỉ có thể mang một số lượng ít các tên lửa. Các mối đe dọa trong khoảng một số lượng lớn các tàu với khả năng đi lại vội vàng, tàu cao tốc bảo vệ quân đoàn không tốn chi phí cao buộc người Mỹ phải suy nghĩ khác.
Trong những năm 1980, Hải quân Mỹ khởi đầu đưa phi cơ trực thăng tấn công lên một số tàu chiến ở vùng Vịnh Ba Tư. Hoả tiễn và súng phòng không của các trực thăng quân đội là "hoàn hảo để khiến cho nổ tung tàu Iran". Năm 1988, Hoa Kỳ và Iran đã thực hiên một cuộc chiến đấu "gọn gàng", cuộc giao tranh khốc liệt đã gây hư hỏng hoặc phá hủy phổ thông tàu của Iran.
Các hạm đội Hoa Kỳ đã bắt đầu bổ sung thêm hoả tiễn hành trình và máy bay trực thăng. Trong năm 2012, các hạm đội Mỹ đã đi một bước xa hơn khi cuối cùng các tàu này cũng được vũ trang những hoả tiễn dẫn các con phố tùy chỉnh- được thiết kế khác lạ để tiết kiệm hóa cho việc đánh bại các tàu chiến khác. Chuỗi hệ thống vũ khí Kill nâng cao độ chính xác của một tên lửa với trục đường kính 2.75-inch tương đương với một người ngắm bắn bằng laser.
Hải quân và trực thăng của Thủy quân lục chiến, cũng như các phi cơ khác, có thể mang theo những tên lửa này, với mỗi chiếc có thể chứa lên tới bảy quả hoả tiễn. Các phi cơ này sẽ dùng laser để ngắm và khóa mục tiêu là các tàu thuyền của đối thủ, hoặc các mục tiêu khác, sau đó khai hỏa. Mỗi hoả tiễn APKWS loại này có thể được 1 tàu của tình địch, như vậy một trực thăng có thể hủy hoại được tối đa tới 7 tàu chiến, về thực chất giống như tiêu diệt một bè lũ ong với những vũ khí chết người bé xíu.
Hệ thống dẫn các con phố hoả tiễn có tỉ lệ đúng mực lên tới 95%, theo quân đội Mỹ. "Điều này sẽ cung cấp cho các phi cơ trực thăng một kỹ năng mạnh mẽ chống lại "lũ" tàu tiến công cao tốc gần bờ," .
Và đó không hề là toàn bộ. Trong năm 2014, Hải quân Mỹ thiết bị một súng laser lớn mới cho tàu đổ bộ USS Ponce, đang đóng quân vĩnh viễn ở vùng Vịnh Ba Tư, nơi mà nó hoạt động như một "hạ tầng trên đại dương" cho phi cơ trực thăng, tàu bè tí hon và các hàng ngũ hoạt động khác lạ. Hoành tráng, chậm chạp và nếu như không vũ trang vũ trang hạng nhẹ, Ponce là mục tiêu độc nhất dễ bị "bè phái" tàu cảnh vệ hạ gục.
Cái gọi là hệ thống tranh bị laser, với cách sử dụng không khác phổ biến lắm so với việc chơi game, bắn một tia laser công suất 30 kilowatt tham gia mục tiêu trên một khoảng cách thức một số dặm. Không như hoả tiễn bình thường hoặc đạn, tia laser cần một nguồn điện trong khoảng máy phát, về căn bản nó không bao giờ bị tiến công chặn bởi các loại đạn được chung và không chệch hướng. Hoàn hảo cho việc xử lí một "bạn bè" tàu.
Hệ thống laser là tranh bị một lần, với chi tiêu khoảng 40 triệu đô cho mỗi lần bắn, nó ko phải rẻ. Nhưng sau khi đã chứng minh rằng một vũ trang laser có thể khiến việc trong nhân tố kiện thực tế, Hải quân đang có chiến lược xây đắp thêm về số lượng và quy mô các tranh bị laser. Trong tương lai vũ khí laser có thể được vũ trang cho rất nhiều các tàu chiến ở tuyến đầu của hải quân Mỹ. Ví như yếu tố đó xảy ra, "bè đảng" tàu chiến của đội ngũ vệ loạn lạc mạng Hồi giáo Iran sẽ chỉ trở thành một phần "cuộc chơi" của hải quân Mỹ.
Quý Vũ (Reuters)
Nguồn : Người đưa tinĐoạn ghi hình có thể bạn thân mật
Xem tại: Báo Mới Hằng Ngày
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét